Thứ Bảy, 15 tháng 3, 2025

Sứ Điệp Đức Mẹ Lộ Đức

Chúng ta gọi “Sứ điệp Lộ Đức” là những cử chỉ và lời nói được trao đổi giữa Đức Trinh Nữ Maria và cô bé Bernadette Soubirous tại Hang đá Massabielle trong suốt mười tám lần hiện ra. Sứ điệp này có thể được hiểu như sau: Thiên Chúa là tình yêu và Ngài yêu thương chúng ta như chính con người của chúng ta.

Vào thế kỷ 19, Lộ Đức là một trong những địa điểm trung tâm của khu vực, với hơn 4.000 cư dân, bao gồm quý tộc, công chứng viên, luật sư, bác sĩ, sĩ quan, cũng như công nhân, thương nhân, thợ khai thác đá phiến và các thợ thủ công nhỏ như thợ xay. Làng có rất nhiều cối xay, rải rác bên ngoài thị trấn dọc theo một trong những dòng suối chảy vào sông Gave – suối Lapacca. Bernadette Soubirous sinh ra trong một nhà cối xay như thế, Cối xay Boly, vào ngày 7 tháng 1 năm 1844. Gia đình bà bị phá sản và phải sống tại Cachot.

Vào ngày 11 tháng 2 năm 1858, Bernadette, em gái Toinette và một người bạn tên Jeanne đi kiếm củi trên đồng cỏ và đến “nơi khe nước đổ ra sông Gave.” Họ đứng trước Hang đá Massabielle. Toinette và Jeanne băng qua dòng nước lạnh buốt, kêu lên vì rét; Bernadette chần chừ vì bà bị hen suyễn mãn tính. Bà nghe thấy “một tiếng động như gió thổi,” nhưng “cây cối không hề lay động.” Khi ngước mắt lên, bà thấy trong một hõm đá có một thiếu nữ nhỏ nhắn đang nhìn bà và mỉm cười. Đó là lần hiện ra đầu tiên của Đức Mẹ Maria.

Vào thời của Bernadette, hang đá là một nơi ẩm thấp, lạnh lẽo và dơ bẩn. Hang này còn được gọi là “chuồng lợn” vì những con lợn trong vùng thường đến đó trú ẩn. Chính tại đây, Đức Mẹ Maria, mặc áo trắng – biểu tượng của sự trong sạch tuyệt đối, dấu hiệu của Tình yêu Thiên Chúa và điều Ngài mong muốn thực hiện nơi mỗi người chúng ta – đã hiện ra. Có một sự tương phản giữa hang đá ẩm thấp, tối tăm này và sự hiện diện của Đức Mẹ, “Đấng Vô Nhiễm Nguyên Tội.” Điều này gợi nhớ đến Tin Mừng: sự gặp gỡ giữa lòng nhân từ vô biên của Thiên Chúa và sự nghèo khó của con người. “Chúa Giêsu đến ngồi cùng bàn với những người tội lỗi,” vì Ngài đến để tìm kiếm và cứu những gì đã hư mất.

Tại Lộ Đức, việc Đức Mẹ hiện ra trong một hang động dơ bẩn và tối tăm ở Massabielle, “Tảng đá cũ,” cho thấy rằng Thiên Chúa đến với chúng ta ngay trong hoàn cảnh của chúng ta, giữa những thiếu thốn và thất bại của ta. Hang đá không chỉ là một địa điểm địa lý – nơi đã xảy ra một sự kiện – mà còn là một dấu chỉ Thiên Chúa gửi đến, bày tỏ trái tim Ngài và trái tim của chúng ta.

Nơi đây, Thiên Chúa để lại cho chúng ta một sứ điệp, không gì khác ngoài sứ điệp của Tin Mừng: Thiên Chúa đến để nói với chúng ta rằng Ngài yêu thương chúng ta – đó chính là trọng tâm của Sứ điệp Lộ Đức. Ngài yêu thương chúng ta như chính con người chúng ta, với tất cả những thành công, nhưng cũng với những vết thương, sự yếu đuối và giới hạn của chúng ta.

NGÀY 18 THÁNG 2 NĂM 1858: NHỮNG LỜI NÓI PHI THƯỜNG.

Trong lần hiện ra thứ ba vào ngày 18 tháng 2, Đức Mẹ lần đầu tiên lên tiếng.

Bernadette đưa ra một tờ giấy và bút chì để Đức Mẹ viết tên mình, nhưng Đức Mẹ trả lời: “Điều Ta muốn nói với con không cần phải viết ra.” Đây là một lời nói phi thường. Nó có nghĩa rằng Đức Mẹ muốn thiết lập một mối quan hệ yêu thương, một mối quan hệ từ trái tim đến trái tim. Trong Kinh Thánh, “trái tim” biểu thị trung tâm của con người, chiều sâu nội tâm của mỗi người.

Ngay lập tức, Bernadette được mời gọi mở rộng trái tim mình để đón nhận Sứ điệp Tình yêu này.

Ở lần phát biểu thứ hai, Đức Mẹ nói: “Con có thể vui lòng đến đây trong vòng 15 ngày không?” Bernadette vô cùng xúc động. Đây là lần đầu tiên có ai đó nói với cô một cách trang trọng như vậy. Cô mô tả rằng Đức Mẹ đã nhìn bà “như một con người nhìn một con người khác.” Con người, được tạo dựng theo hình ảnh và giống với Thiên Chúa, là những nhân vị. Bernadette cảm nhận được rằng cô được tôn trọng và yêu thương, có có trải nghiệm về phẩm giá làm người. Mỗi chúng ta đều có giá trị trong mắt Thiên Chúa, vì tất cả chúng ta đều được Ngài yêu thương.

Lời Đức Mẹ nói lần thứ 3 là: “Ta không hứa làm cho con hạnh phúc trong thế giới này, nhưng ở thế giới bên kia.” Chúng ta đang sống trong một thế giới đầy bạo lực, dối trá, dục vọng, lợi nhuận và chiến tranh. Nhưng cũng có một thế giới của lòng bác ái, tình liên đới và công lý. Hai thế giới này cùng tồn tại trên trái đất. Khi Chúa Giêsu trong Tin Mừng mời gọi chúng ta khám phá Nước Trời, Ngài mời gọi chúng ta nhận ra “một thế giới khác” ngay trong thế giới này. Nơi nào có tình yêu, nơi đó có Thiên Chúa.

THIÊN CHÚA LÀ TÌNH YÊU

Trải nghiệm về Thiên Chúa không gì khác ngoài trải nghiệm về tình yêu trong thế giới này. Ai biết cách nhận ra điều này sẽ nhận được lời hứa của Chúa Giêsu: “Con không xa Nước Thiên Chúa đâu.” Nghĩa là: “Con đã biết cách khám phá Nước Trời ngay ở thế gian này và sống cuộc đời mình trong Tình yêu đó.” Đây chính là lời hứa của Đức Mẹ dành cho Bernadette: “Ta hứa rằng con sẽ khám phá một thế giới khác ngay tại đây.” Và, bất chấp cảnh nghèo khó, bệnh tật và thiếu học thức, Bernadette luôn tràn đầy niềm vui sâu xa. Đó chính là Nước Thiên Chúa – thế giới của Tình yêu đích thực.

Trong bảy lần hiện ra đầu tiên của Đức Mẹ, gương mặt Bernadette rạng ngời niềm vui và ánh sáng. Nhưng từ lần thứ tám đến lần thứ mười hai, mọi thứ thay đổi: gương mặt cô trở nên căng thẳng, buồn bã và đau khổ, và cô còn thực hiện những hành động khó hiểu. Cô quỳ xuống và bò đến cuối hang, hôn mặt đất dơ bẩn, ăn những cọng cỏ đắng, cào lớp đất ba lần để uống dòng nước đục ngầu, rồi lấy bùn trét lên mặt. Cả đám đông ngỡ ngàng và nói: “Cô ấy điên rồi!”

Những hành động này có ý nghĩa gì?

Ý NGHĨA KINH THÁNH CỦA NHỮNG LẦN HIỆN RA

Những hành động này mang tính Kinh Thánh. Vì “Đức Bà” đã yêu cầu, Bernadette đã diễn tả sự Nhập Thể, Cuộc Khổ Nạn và cái chết của Chúa Kitô. Khi quỳ gối di chuyển về phía sau Hang đá, hành động này gợi nhớ đến sự Nhập Thể—Thiên Chúa hạ mình để trở thành con người. Bernadette hôn đất, cho thấy rằng hành động khiêm nhường này là biểu hiện của tình yêu Thiên Chúa dành cho nhân loại.

Việc ăn cỏ đắng ở phía sau Hang đá cũng có ý nghĩa sâu sắc. Trong Cựu Ước, người Do Thái khi muốn diễn tả rằng Thiên Chúa đã gánh lấy mọi cay đắng và tội lỗi của thế gian, họ giết một con chiên, làm sạch nó, nhồi đầy các loại thảo mộc đắng rồi đọc lời cầu nguyện: “Đây là Chiên Thiên Chúa, Đấng gánh lấy, mang trên mình mọi cay đắng và tội lỗi của thế gian.”

Việc Bernadette bôi bùn lên mặt cũng gợi nhớ đến hình ảnh Đấng Mêsia mà tiên tri Isaia đã nói: “Người Tôi Tớ đau khổ.” “Vì mang trên mình mọi tội lỗi của chúng ta, khuôn mặt Người không còn dáng vẻ con người nữa.” Isaia còn mô tả Người “như con chiên bị đem đi làm thịt, và trên đường đi đám đông đã chế nhạo Người.” Tại Hang đá, khi khuôn mặt Bernadette bị bùn che lấp, đám đông cũng đã la lên: “Cô ấy điên rồi.”

KHO BÁU CỦA HANG ĐÁ

Những hành động của Bernadette chính là hành động khai mở một điều gì đó. Hang đá khi ấy bị cỏ dại và bùn đất che lấp. Nhưng tại sao cô lại dọn dẹp Hang đá? Bởi vì nơi đây ẩn chứa một kho báu vĩ đại cần được đưa ra ánh sáng. Trong lần hiện ra thứ chín, “Đức Bà” yêu cầu Bernadette cào đất ở phía sau “nơi trú ẩn của lũ heo” và nói: “Hãy đến suối, uống nước và rửa mặt.”

Lúc đầu, chỉ có một ít nước đục chảy ra, vừa đủ cho Bernadette uống. Nhưng dần dần, nước trở nên trong suốt. Qua hành động này, mầu nhiệm về Thánh Tâm Chúa Giêsu được tỏ lộ: “Một người lính đã lấy giáo đâm vào cạnh sườn Người, tức thì máu và nước chảy ra.” Đây cũng là biểu tượng của tâm hồn con người, được tạo dựng theo hình ảnh và giống Thiên Chúa: “Nước Ta sẽ ban cho ngươi sẽ trở thành mạch nước vọt lên sự sống đời đời.”

Cỏ và bùn tượng trưng cho tâm hồn con người bị tổn thương bởi tội lỗi. Nhưng trong sâu thẳm tâm hồn ấy vẫn tồn tại sự sống của Thiên Chúa, được biểu trưng qua dòng suối.

Khi được hỏi: “Đức Bà có nói gì với chị không?” Bernadette trả lời: “Có, thỉnh thoảng Mẹ nói: ‘Hãy sám hối, sám hối, sám hối. Hãy cầu nguyện cho kẻ có tội.’” Sám hối ở đây có nghĩa là hoán cải. Hoán cải, theo lời dạy của Đức Kitô, là quay lòng mình về với Thiên Chúa và tha nhân. “Hãy cầu nguyện cho kẻ có tội.” Cầu nguyện giúp chúng ta đến gần Thánh Thần của Thiên Chúa, để hiểu rằng tội lỗi không mang lại hạnh phúc. Chúng ta cần nhận ra rằng tội lỗi đi ngược lại tình yêu Thiên Chúa đã mặc khải qua Tin Mừng.

ĐỨC BÀ XƯNG DANH

Ngày 25 tháng 3 năm 1858, trong lần hiện ra thứ mười sáu, Bernadette đến Hang đá và theo yêu cầu của cha xứ Peyramale, cô hỏi “Đức Bà” về danh tính của Mẹ. Ba lần Bernadette đặt câu hỏi, nhưng mãi đến lần thứ tư, “Đức Bà” mới trả lời: “Ta là Đấng Vô Nhiễm Nguyên Tội.”

Bernadette lúc ấy chưa hiểu ngay ý nghĩa của cụm từ này. Giáo Hội dạy rằng Đấng Vô Nhiễm Nguyên Tội có nghĩa là “Mẹ Maria được thụ thai mà không mắc tội tổ tông, nhờ công nghiệp của Thánh Giá Chúa Kitô.” Ngay lập tức, Bernadette chạy đến cha xứ để báo lại tên của “Đức Bà.” Cha Peyramale hiểu rằng đó chính là Mẹ Thiên Chúa hiện ra tại Hang đá. Về sau, Đức Giám mục Laurence của Tarbes đã xác nhận tính xác thực của sự kiện này.

Trong lần hiện ra thứ mười ba, Đức Mẹ nói với Bernadette: “Hãy đi nói với các linh mục rằng hãy đến đây rước kiệu và xây dựng một nhà nguyện tại đây.”

“Đến đây rước kiệu” có nghĩa là luôn luôn tiến bước trong cuộc sống, hướng đến tha nhân. “Xây dựng một nhà nguyện” không chỉ là xây dựng những nhà thờ vật chất ở Lourdes để đón tiếp khách hành hương. Những ngôi nhà nguyện ấy chỉ là dấu chỉ của sự hiệp thông trong tình yêu mà chúng ta được mời gọi. Nhà nguyện cũng chính là “Giáo Hội” mà chúng ta muốn xây dựng—trong gia đình, nơi làm việc, giáo xứ và giáo phận. Mọi Kitô hữu đều được mời gọi dành cả đời để xây dựng Giáo Hội, sống trong sự hiệp thông với nhau.


Nguồn: CĐHHAU biên tập theo bài báo này.

Không có nhận xét nào: