![]() |
Quần Thể Tu Viện |
Khu vực ngày nay nơi tọa lạc tu viện Ba Suối (Three Fountains Abbey) trước đây được gọi là Acque Salvie, nghĩa là “Nước Cứu Rỗi”, một thung lũng nhỏ nằm trên lộ trình của đường cổ Via Laurentina. Đây là một trong những địa điểm quan trọng nhất trong Kitô giáo, vì theo truyền thống cổ, Thánh Phaolô đã bị chém đầu tại đây vào ngày 29 tháng 6 năm 67 SCN. Từ ít nhất thế kỷ thứ bảy, những người có đức tin đã tìm đến sống nơi này để cầu nguyện và làm chứng cho tình yêu của Thiên Chúa trong Đức Giêsu Kitô, vì Ngài đã sống và chịu chết.
1- Lối vào Via Acque Salvie ngay lập tức mang lại cảm giác tĩnh lặng và bình yên. Một đài thờ với tượng Thánh Benedictô, tổ phụ của các dòng tu phương Tây, đón chào khách hành hương. Dưới chân tượng có một dòng chữ Latinh:
“Hãy nghe, con: vâng lời không chậm trễ. Cầu nguyện và lao động. Ở đây, những ai muốn thấy thiên đàng mở ra, hãy nhanh chân đừng để con đường gian nan làm lạc hướng thánh ý. Những điều cao quý đạt được bằng nỗ lực lớn. Một đời sống thánh thiện luôn đi qua con đường hẹp.”
4- Cổng vòm Charlemagne (Carlo Magno)—Chúng ta vào trong quần thể tu viện qua cổng vòm này, xây dựng vào thế kỷ 13. Nó được gọi như vậy vì những bức tường giữa vòm thứ nhất và thứ hai từng được trang trí bằng các bích họa kể lại câu chuyện tu viện đã giúp đỡ Charlemagne. Tu viện đã cho mượn thánh tích của Thánh Anastasius cho Giáo hoàng Leo III, người sau đó tặng lại cho Charlemagne. Nhờ sự can thiệp kỳ diệu của thánh nhân, Charlemagne cho rằng đã chiến thắng và tặng một số vùng đất cho tu viện.
8- Nhà
thờ các Thánh Vincent và Anastasius—Nhà thờ tu viện được xây dựng trên nền tu
viện Hy Lạp-Armên cũ từ thế kỷ 7, do các tu sĩ từ Cilicia (quê hương của Thánh
Phaolô) lập nên. Hoàng đế Heraclius đã giao cho họ bảo quản thánh tích của
Thánh Anastasius, một tu sĩ người Ba Tư đã chịu tử đạo năm 624. Năm 1370, nhà
thờ được bổ sung thêm thánh tích của Thánh Vincent từ Zaragoza. Tu viện dòng Xitô (Cistercian) hiện diện như ngày nay được xây dựng kéo dài vài thập kỷ kể từ năm
1140, và nhà thờ được Giáo hoàng Honorius III khai mạc năm 1221. Nội thất rất
đơn giản theo truyền thống kiến trúc Cistercian, không có các công trình trang
trí lộng lẫy, tác phẩm điêu khắc hay tranh vẽ. Các bích họa của mười hai tông đồ
trên các cột giữa nhà thờ được thêm vào thế kỷ 16, do một nghệ sĩ vô danh theo
phong cách Raphael. Thánh tích của Thánh Vincent, Thánh Anastasius và San Zeno
được lưu giữ trong nhà nguyện bên trái.
11- Nhà thờ nơi Thánh Phaolô chịu tử đạo—Đi dọc theo đại lộ có hàng cây, đoạn cuối còn lộ ra đá đường La Mã nguyên thủy, ta lần theo bước chân Thánh Phaolô đến chỗ tử đạo. Đây là nơi linh thiêng nhất trong quần thể, điểm đến của hàng ngàn người hành hương trong suốt hai thiên niên kỷ để cầu nguyện tại nơi vị Tông đồ dâng mạng sống vì Đức Kitô. Nhà thờ hiện tại được xây dựng năm 1599 bởi Giacomo della Porta trên đúng vị trí truyền thống Thánh Phaolô bị chém đầu. Truyền thuyết kể rằng khi đầu ngài rơi xuống, nó lăn tới hai vị trí khác, tạo ra ba suối nước kỳ diệu — từ đó mới có tên gọi “Ba Suối”. Phía trên lối vào nhà thờ có tấm bia đá Latinh khắc: “Nơi Thánh Phaolô Tông đồ chịu tử đạo, nơi ba dòng suối bỗng nhiên tuôn trào.” Trên mặt tiền còn hai tượng Thánh Peter và Thánh Phaolô. Bên trong tiền sảnh giữ một bức khảm thời Trung cổ sơ khai. Khách tham quan bắt đầu từ bàn thờ bên phải, nơi được tin là chỗ Thánh Phaolô bị chém, phía trên có bức tranh “Decollation of St. Paul” (Vị thánh bị chém đầu) do Bartolomeo Passerotti thực hiện năm 1604. Một cột đá bằng cẩm thạch bên trái, được bảo vệ bởi khung sắt, đánh dấu vị trí thiêng liêng. Ba suối nằm song song, mỗi suối trong một hốc đá cẩm thạch và có tượng đầu Thánh Phaolô bằng đồng. Trên mỗi suối là ngăn thờ do della Porta thiết kế, hai bên là cột đá cẩm thạch đen. Nước của ba suối đã bị phong tỏa từ năm 1950. Nhà thờ được trùng tu năm 1867, và Giáo hoàng Pius IX đã tặng một khảm La Mã thế kỷ 2 mô tả Bốn Mùa, được đặt trên sàn giữa nhà thờ. Khảm có các từ viết tắt: VER (xuân), AESTAS (hạ), AUTU(MNUS) (thu), HIEMS (đông). Bên trái, phía trên bàn thờ dành cho Thánh Phêrô, là bản sao “Cuộc đóng đinh Thánh Phêrô” của Guido Reni (1605), theo phong cách Caravaggio. Tác phẩm gốc hiện được lưu giữ tại Vatican.
* Nguồn:
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét